Ái Dục Là Gì ? Ái Dục Là Gốc Rễ Của Mọi Khổ Đau

-
Bốn Điều Răn Dạy Minh Bạch Về Tánh Thanh khô Tịnh

Hòa Thượng Tuyên Hóa lược giảng

Ban Phiên Dịch Việt Ngữ Vạn Phật Thánh Thành

*

Không Dâm Tâm

Kinch Văn:

Hán Việt: “Nhược clỗi nhân loại Lục-đạo chúng sanh, kỳ trung tâm bất dâm, tắc bất tùy kỳ sinh tử tương tục.”

Việt: “Nếu chúng sanh trong Lục-đạo nghỉ ngơi các thế giới nhưng mà tâm không dâm dục thì vẫn không bị cuốn theo dòng sanh tử tương tục.”

Giảng nghĩa:

“Nếu chúng sanh trong Lục-đạo ngơi nghỉ những trái đất nhưng mà trung ương ko dâm dục thì đã không bị cuốn theo dòng sanh tử tương tục.” Giả sử tại các quả đât, tất cả phần đông chúng sanh vào sáu cõi là cõi trời, cõi A-tu-la, cõi bạn, cõi âm ti, cõi ngạ quỷ, với cõi súc sanh, những không hề lòng dâm dục, không còn sạch mát dục niệm, thì loại sinh tử của mình đã ngừng hẳn, họ sẽ không hề bị tùy trực thuộc vào dòng sanh tử cứ tiếp nối liên tiếp, không thể cách biệt kia nữa -- sự sinh tử của mình được hoàn thành.

Kinch Văn: Hán Việt: “Nhữ tu Tam-muội, bổn xuất trằn lao, dâm trung tâm bất trừ, trần bất khả xuất.”

Việt: “Ông tu pháp Tam-muội vốn để tránh trần-lao, cơ mà nếu không trừ vứt trọng điểm dâm-dục thì không thể thoát ra khỏi trần-lao.”

Giảng nghĩa:

“Ông tu pháp Tam-muội vốn để thoát trần-lao.” “Ông” ngơi nghỉ đó là chỉ ngài A-Nan. Đức Phật nói rằng: “Này A-Nan! Ông tu Định-lực chủ yếu là để vượt thoát trần-lao, thoát ra khỏi sanh tử; dẫu vậy nếu như không trừ quăng quật vai trung phong dâm dục thì thiết yếu thoát ra khỏi nai lưng lao.

Bạn đang xem: Ái Dục Là Gì ? Ái Dục Là Gốc Rễ Của Mọi Khổ Đau

Nếu ông không đoạn trừ dòng trung ương dâm dục thì vấn đề ra khỏi trần-lao là cthị trấn cấp thiết giành được, quan yếu nào triển khai được! Vì sao? Vì trọng tâm dâm dục đó là ‘trần’ (những vết bụi bặm), Tức là một sản phẩm công nghệ ‘trằn lao’ kia mà! Do kia, chớ nói là phạm luật bởi hành vi, chỉ cần trong thâm tâm ông dấy khởi một phát minh dâm dục, tất cả cái dâm-chổ chính giữa trường tồn, thì đó cũng đó là trần-lao rồi, cùng như vậy là ông cũng vẫn chưa thoát ra khỏi nó được. Cho phải, nếu còn muốn tu Đạo, hy vọng được khai ngộ thành Phật, và lại ko Chịu hoàn thành bỏ dâm-trung tâm, do đó chuyện chẳng thể nào xẩy ra được.”

Do vậy, chỉ có những kẻ khôn cùng tê mê mê mới vừa ý muốn giữ loại vai trung phong dâm dục lại vừa mong muốn được knhị ngộ. Tư tưởng này ở trong loại đần đắm đuối tột cùng, với những người dân sở hữu bốn tưởng này là đều kẻ nặng nề rất có thể giáo hóa nhất; cho dù bây giờ Đức Phật Thích Ca Mâu Ni có giáng cầm đi chăng nữa thì Ngài cũng không tồn tại biện pháp làm sao làm cho bọn họ đắc Đạo hay chứng trái vị được cả! Cho bắt buộc, hạng bạn này là ngốc dốt độc nhất vô nhị, yêu thích mê nhất!

Kinch Văn:

Hán Việt: “Túng hữu đa trí, Thiền-định hiện tiền, nhỏng bất đoạn dâm, vớ lạc Ma-đạo, thượng phđộ ẩm Ma-vương vãi, trung phđộ ẩm ma-dân, hạ phđộ ẩm ma-nữ.”

Việt: “Dầu tất cả đa trí, Thiền-định hiện tại tiền, mà lại ví như chẳng chấm dứt trừ dâm dục tất vẫn lạc vào Ma-đạo--thượng phđộ ẩm thì làm cho Ma-vương vãi, trung phẩm thì làm cho ma-dân, hạ phđộ ẩm thì có tác dụng ma-cô bé.”

Giảng nghĩa:

“Dầu gồm nhiều trí, Tnhân hậu định hiện nay chi phí, mà lại trường hợp chẳng xong xuôi trừ dâm dục tất vẫn lạc vào Ma-đạo.”Đức Phật lại bảo ngài A-Nan: “Cho cho dù ông tất cả trí huệ và hễ ngồi Tnhân hậu là đã đạt được chình họa giới khinh an, cảm thấy giỏi đẹp nhất khôn xiết, mà lại ví như ông không đoạn trừ trung khu dâm dục thì ông có khả năng sẽ bị biến đổi Ma-vương vãi.” “Thiền lành định hiện tại tiền” có nghĩa là vẫn có tác dụng nhập Định, lao động đã gồm khu vực thành quả.

“Thượng phđộ ẩm thì làm cho Ma-vương vãi.” Làm ma thì bậc tối đa là gì? Đó là làm Ma-vương sinh sống Lục Dục Thiên. “Trung phđộ ẩm thì làm ma-dân, hạ phẩm thì làm ma cô gái.” Bậc vừa đủ của loài ma là gì? Là ma dân, Tức là dân chúng bình thường của loại ma. Còn bậc tốt kém nhẹm độc nhất vô nhị của ma đạo là gì? Là ma cô gái, tuy nhiên xinh tươi dẫu vậy vô cùng hèn hạ. Về điểm đó, người dân có trí huệ cần được thận trọng và tín đồ sáng dạ cần phải chụ ý! Đừng làm cho bản thân bị sợ do sự logic của bản thân, chớ tự cho chính mình là tài giỏi, phi thường: “Các tín đồ thiếu hiểu biết nhiều được đâu, chỉ gồm tôi mới phát âm nổi! Các tín đồ trù trừ gì cả, chỉ bao gồm tôi bắt đầu biết rành rẽ nhưng mà thôi!” Đó chẳng qua chỉ cần sản phẩm công nghệ “đái trí tè huệ,” mẫu đọc biết thon thả, nông cạn. Song, mẫu “tiểu trí đái huệ” ấy của quý khách rất có thể huỷ hoại cả chi phí đồ dùng của thiết yếu khách hàng đấy!

Kinc Văn:

Hán Việt: “Bỉ đẳng clỗi ma, diệc hữu thiết bị chúng, các những trường đoản cú vị thành Vô-thượng Đạo.”

Việt: “Những loại ma ấy cũng có thể có thứ bọn chúng, toàn bộ các tự xưng đang thành công Đạo Vô-thượng.”

Giảng nghĩa:

Quý vị xem, hạng người có chút “đái trí đái huệ” ấy bởi không đoạn trừ dâm-trọng điểm cần nói toàn đa số cthị trấn ái dục – anh yêu em, em yêu thương anh - cđọng yêu qua yêu lại như thế rồi sau cuối bọn họ thành ma luôn! Thành ma rồi thì sao nữa?

“Những một số loại ma ấy cũng có thể có vật dụng chúng.” Chúng ma ấy cũng đều có đệ tử, cũng có thể có kẻ cỗ vũ bọn chúng. “Tất cả mọi trường đoản cú xưng đang thành công Đạo Vô-thượng.” Bản thân loài ma trù trừ xấu hổ, kẻ nào cũng tự xưng rằng: “Tôi chính là Phật! Chúng tôi đây đầy đủ là gần như đấng tối cao, vô thượng!” Hễ đồ vật gi là to lớn lớn, thì bọn chúng xưng bọn chúng là dòng kia. Chúng vốn là ma dẫu vậy lại ko Chịu đựng đồng ý bản thân là ma, nhưng cứ xưng là Phật. Phật thì cũng có thể có Phật giả mạo vậy. Trên trần thế này vật gì cũng có thể có giả được cả, do đó loại ma cũng có thể có tác dụng ông Phật mang. Song le, chúng không chịu đựng nhấn bọn chúng là vật dụng mang. Chúng cho rằng chúng là đồ vật thiệt, với cũng là “thiên thượng trần gian duy xẻ độc tôn” (trên ttránh, dưới trời, chỉ mình ta là tôn quý) nữa!

Kinc Văn:

Hán Việt: “Ngã khử độ hậu, Mạt Pháp đưa ra trung, nhiều thử ma-dân xí thạnh trần thế, quảng hành tham dâm, vi Thiện-tri-thức, linh clỗi chúng sanh lạc ái loài kiến kkhô hanh, thất Bồ-đề lộ.”

Việt: “Sau Lúc Ta khử độ, vào thời Mạt Pháp đã có nhiều nhiều loại ma dân ấy hiển thị phần đông sinh hoạt trần thế, không ngừng mở rộng sự tmê man dâm, lại từ xưng là Thiện-tri-thức, khiến cho chúng sanh bị sa vào đun lâu cho mềm ái-loài kiến, lạc mất con phố Bồ-đề.”

Giảng nghĩa:

Trước Lúc nhập diệt, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy dỗ rằng: “Hiện nay Ta còn sống tại thế gian thì bạn bè Ma-vương vãi không đủ can đảm xuất hiện. Song le, sau khoản thời gian Ta khử độ, vào thời Mạt Pháp, thời điểm Phật Pháp đang ở vào quá trình tàn lụn, thì sẽ có rất nhiều loại ma dân ấy hiện ra đông đảo ngơi nghỉ trần thế, không ngừng mở rộng sự tmê say dâm.” “Thời Mạt Pháp” đó là thời đại của bọn họ hiện nay. Vào thời đặc điểm này, loại ma-dân ấy rất đông đúc cùng bọn chúng đi mọi nơi thủ thỉ dâm dục. Bất luận phái mạnh xuất xắc chị em, kẻ nào thì cũng thương yêu dâm dục cùng đôi khi vẫn muốn thành Phật, muốn được khai ngộ.

Làm sao tôi phân biệt được “con ma” các loại này ư? Trước cơ, tất cả lần tôi chạm mặt một tín đồ nọ - không nhất thiết phải đề cùa đến tên của ông ta - từ xưng bản thân là Phật. khi tôi nói rằng ông ta là ma, ông ta tức thời hỏi lại: “Ai là ma?” Tôi đáp: “Ông chính là ma đấy!” Vì sao tôi biết được ư? Vì ông ta cđọng gisống đa số trò của ma! Ông ta trình độ nói chuyện tình yêu, yêu thương đương; cơ hội như thế nào cũng: “I love everybody toàn thân.” Ông ta mang tư phương pháp gì nhưng mà mếm mộ toàn bộ gần như người? Thật là do dự xấu, lừng chừng hổ thẹn!

Thời Mạt Pháp, ma-dân la liệt khắp nơi khiến cho trần thế nàhệt như vào cơn hỏa hoạn, đâu đâu cũng rừng rực ngọn gàng lửa dâm dục. Những bạn thiếu hiểu biết nhiều phần đông a tòng theo bọn chúng: “Họ nói nghe được lắm! Những điều họ nói đều rất gồm lý!” điều đặc biệt là đầy đủ tkhô cứng niên tphải chăng tuổi, ai nấy đều cảm thấy phần nhiều điều chúng nói cực kỳ “trung tâm đầu ý đúng theo.” Có câu:

«Cùng mùi tân hận thì chung ý.»

(Xú vị tương đầu.)

Người này thì hôi rình, tín đồ cơ cũng tăn năn tha, vì chưng “cá mtrằn một lứa” vì vậy bạn này bảo bạn cơ tốt, bạn nọ khen bạn này hay. Nếu ko thuộc “mùi hương,” chẳng cùng sở trường, thì sẽ không còn sử dụng nhiều lẫn nhau; bởi:

«Khác chí hướng ắt ko cùng cả nhà mưu sự được.»

(Đạo bất đồng tắc bất tương vi mưu.)

Tuy nhiên, ví như chí hướng tương đương nhau, lối cân nhắc như là nhau, thì sẽ có được trường đúng theo “bạn mù dắt fan đui” xẩy ra. “Người mù dắt fan đui” Có nghĩa là kẻ mù mù mà lại đi đường cho tất cả những người mù đui mù. Quý vị thấy như thế gồm đáng tiếc hay là không chứ? Tôi nói điều này chẳng buộc phải là muốn trách nát mắng người nào cả, mà lại quý khách phải biết rằng:

Hồ vật dạy dỗ hồ trang bị,

Dạy rồi chẳng ai gọi,

Sư-phụ đọa âm phủ,

Đệ tử cũng xuống theo!

Gặp lại nhau làm việc âm phủ, sư-prúc mới tưởng ngàng hỏi đệ-tử: “Ủa, sao bé cũng sinh hoạt đây?” Đệ-tử đáp: “Thì thầy cho tới trước kia nhưng. Lẽ đương nhiên là bé theo thầy thôi!” Thì ra đôi bên hầu như ngần ngừ có tác dụng chũm nào mình lại lọt vào kia được! Quý vị thấy gồm tội nghiệp xuất xắc không?

“Lại tự xưng là Thiện-tri-thức.” Bọn bọn chúng còn khoe khoang không ngượng miệng: “Tôi cho nơi nọ để giảng Kinh. Tôi cho tới nơi cơ nhằm give lecture. I give lecture to lớn everytoàn thân.” Thật là bi tráng cười hết sức!

“Khiến cho chúng sanh bị sa vào hầm ái-con kiến, lạc mất tuyến đường Bồ-đề.” Chúng làm cho toàn bộ bọn chúng sanh phần nhiều bị rơi vào tình thế hoành tráng dâm dục và đi lạc thoát ra khỏi tuyến đường Bồ-đề. Con đường Bồ-đề đã mất, không hề nữa, thì chạy đi đâu? Chạy vô địa ngục! Bấy giờ, sư prúc phát hiện ra đệ-tử lù lù bước vô thì bỡ ngỡ hỏi: “Sao bé cũng tới đây vậy? Đây chẳng bắt buộc là chỗ tốt đâu!” Đệ-tử chưng hửng đáp: “Thầy mới là bạn cho tới trước kìa! Con thì dĩ nhiên là đề nghị theo thầy rồi, thầy là sư phú của con mà!” Thầy thlàm việc nhiều năm nghêu ngán: “Ui chao! Lẽ ra nhỏ không nên theo thầy, bởi đây là một vị trí đầy thống khổ!”

Kinch văn:

Hán Việt: “Nhữ giáo nuốm nhân tu Tam-ma-địa, tiên đoạn vai trung phong dâm, thị danh Nlỗi Lai, tiên Phật Thế Tôn, đệ độc nhất vô nhị đưa ra quyết định tkhô cứng tịnh minc hối hận.”

Việt: “Vậy ông dạy dỗ người đời tu pháp Tam-ma-địa, thứ nhất cần dứt trừ trung khu dâm dục. Đó là lời minch huấn ra quyết định thứ nhất về tánh tkhô hanh tịnh của Như-Lai cùng clỗi Phật Thế Tôn thusinh sống trước.”

Giảng nghĩa:

Sự khác hoàn toàn giữa “phản” (trái) cùng “chánh” (phải) – thân Ma-vương vãi và Bồ-tát - vốn rất vi tế; khác biệt như vậy nào? Bồ-tát tmùi hương xót cùng bảo hộ tất cả chúng sinh cùng với lòng từ-bi, chđọng tuyệt đối hoàn hảo không có lòng dâm dục. Trong khi đó, Ma-vương vãi so với chúng sinh thì cứ đọng khởi xướng “ái”, chuyên môn rỉ tai dâm dục, chú ý dâm dục; thậm chí còn chúng còn nói rằng hễ trọng điểm dâm dục càng nặng bao nhiêu thì knhị ngộ được trái vị càng cao từng ấy, cùng cần sử dụng tà ttiết ấy để sợ bạn.

Bồ-tát thì không có trọng tâm dâm dục, những ngài với cả bọn chúng sanh hoàn toàn không có sự phân biệt. Có trung khu dâm dục có nghĩa là ma. Không tất cả trọng điểm dâm dục, chỉ đơn thuần xót tmùi hương và tương trợ tất cả chúng sanh – đó bắt đầu đó là chình họa giới của clỗi Phật và clỗi Bồ-tát. Ma tmùi hương bạn là gồm mưu vật, gồm ttê mê dục. Bồ-tát thương thơm tín đồ thì không có tsay mê dục. Không gồm ttê mê dục Tức là không có chổ chính giữa dâm dục. Cho buộc phải, vào Phật giáo hiện có giảng về Thập Nhị Nhân Duyên nhỏng sau:

Vô minch duim Hành;

Hành dulặng Thức;

Thức duyên ổn Danh, Sắc;

Danh, Sắc duyên ổn Lục Nhập;

Lục Nhập dulặng Xúc,

Xúc duyên Thọ;

Tchúng ta duyên Ái;

Ái duim Thủ;

Thủ duyên ổn Hữu,

Hữu duyên Sanh;

Sanh duyên Lão, Tử.

Và, này cũng đó là điểm bất đồng giữa Phật-giáo cùng với các giáo phái của Ma-vương sinh sống trần thế.

“Vậy ông dạy người đời tu pháp Tam-ma-địa, đầu tiên buộc phải ngừng trừ trung ương dâm dục. Ông phải dạy dỗ đến tất cả mọi bạn sống trần thế ước ao tu pháp-môn Định-lực này hiểu được câu hỏi thứ nhất họ rất cần được làm là xong xuôi vứt dâm-trọng tâm, quét sạch dục-niệm. Đó là lời minch huấn ra quyết định trước tiên về tánh thanh khô tịnh của Như-Lai cùng chỏng Phật, Thế-Tôn thulàm việc trước.” Đạo lý này vốn vày thiết yếu Đức Như-Lai và toàn bộ chỏng Phật, Thế-Tôn thusinh hoạt trước khuyên bảo. Các ngài vẫn giới thiệu lời giáo huấn rất rõ ràng ràng: “Nhất định phải giảm đứt, đào thải chổ chính giữa dâm dục!” Đây là điều kiện tất yếu đầu tiên, xong khoát không được sửa thay đổi một mảy may. Đạo lý này là “ra quyết định nghĩa,” chứ chưa hẳn là “biến động nghĩa”; cũng chẳng yêu cầu là “ko độc nhất vô nhị định” - chẳng buộc phải là tất cả cũng được nhưng không tồn tại cũng rất được. Cái tâm dâm dục dứt khoát phải không hề trường tồn. Có trọng điểm dâm dục vớ sẽ ảnh hưởng lạc vào mặt đường ma. Nếu vẫn giữ trọng điểm dâm dục nhưng ý muốn knhì ngộ, thì chắc chắn là đang đổi thay quyến trực thuộc của Ma-vương!

Kinc Văn:

Hán Việt: “Thị chũm A-Nan, nhược bất đoạn dâm, tu Thiền-định trả, như bác sa thạch dục kỳ thành phạn, kinh bách thiên kiếp, chỉ danh nhiệt độ sa. Hà dĩ cố? Thử phi phạn bổn, sa thạch thành thay.”

Việt: “Cho buộc phải, A-Nan, ví như kẻ tu Thiền-định cơ mà không kết thúc trừ dâm chổ chính giữa thì cũng giống như thổi nấu mèo sạn mà hy vọng thành cơm trắng, dầu gồm trải tới trăm nđần độn kiếp cũng chỉ gọi là sạn lạnh. Vì sao? Vì kia chưa phải là gốc của cơm, mà lại chỉ nên cát sạn!”

Giảng nghĩa:

Quý vị xem, tại đây Phật lại nêu ra một tỷ dụ nữa. Đức Phật bảo ngài A-Nan: “Ông chưa tin ư? Ông chưa tin thì Ta vẫn giảng nghĩa mang đến ông rõ.” Và Đức Phật dạy dỗ tiếp: “Cho bắt buộc, A-Nan, nếu kẻ tu Thiền-định cơ mà ko kết thúc trừ dâm trọng tâm thì cũng tương tự nấu ăn mèo sạn nhưng ước ao thành cơm. Vì lẽ ấy cho nên vì thế, A-Nan à, mang sử ông không đoạn trừ trọng điểm dâm dục mà lại ngày ngày cũng ngồi Thiền, cũng tu hành, tất ông vẫn vừa tu hành vừa bị lậu bay. Ông tu được một phần thì lậu bay mười phần, tu được mười phần thì lậu bay mất một trăm phần. Ông mong muốn ngồi Thiền mà lại ko Chịu đựng hoàn thành quăng quật dâm-trung tâm ư? Ông vừa hy vọng ngồi Tnhân từ để được khai ngộ, lại vừa muốn kiếm tìm cầu lắp thêm lạc thú điên đảo ấy, thì chằng khác gì ước ao làm bếp mèo với sạn cho thành cơm vậy.

Ông rước cát sạn đi nấu bếp, dầu tất cả trải tới trăm ndở người kiếp cũng chỉ gọi là sạn rét.

Xem thêm: Lời Chúc Mùng 1 Sớm Mai Mùng 2 Đầu Tháng Là Gì, 50 Stt Mùng 1 Sớm Mai, Mùng 2 Đầu Tháng Mai Mắn

Dù ông cđọng nấu như vậy nhìn trong suốt cả trăm ndở hơi kiếp đi chăng nữa, thì cũng chỉ rất có thể Hotline chính là ‘sạn nóng’ cơ mà thôi, chẳng bao gồm công dụng gì cả. Vì sao? Do duyên do như thế nào ư? Vì đó không phải là nơi bắt đầu của cơm trắng, mà chỉ nên cát sạn! Thđọng mà ông đem nấu chính là cát sạn, chứ không hẳn là gạo, không có gia công bằng chất liệu của cơm! Nếu ông mong muốn ngoài xong quăng quật dâm tâm nhưng vẫn được khai ngộ thì cũng tương tự nlỗi làm bếp cat sạn mà lại ước ao thành cơm trắng, ước ao cat sạn biến thành lúa gạo vậy.”

Lúc không hề dâm-trung tâm thì sẽ không thấy có tướng mạo nam tướng mạo nàng, không còn biệt lập thân mình với người, với cũng không thấy có tướng tá chúng-sinh, tướng mạo thọ-đưa nữa. Có những người trù trừ hổ thẹn, dám nói rằng: “Tôi là fan như thế đấy!” Chỉ nói suông điều đó thì chẳng đáng tin. Không có gì làm minh chứng thì làm thế nào quý vị hiểu rằng bản thân là người nhỏng thế? Nếu quả tình quý vị là fan như thế thì khách hàng nên là tín đồ hoàn toàn lần chần bản thân là fan như vậy mới đúng; cùng quý vị cũng sẽ không nói: “Chứ đọng sao! Tôi không tồn tại trọng điểm dâm dục!” Người đã hết không bẩn dục niệm thì không có thứ loài kiến giải ấy. Không có, tức là không có. Họ chẳng làm cho rùm beng, chẳng PR, chẳng đăng báo, cùng cũng chẳng khoe khoang: “Tôi là fan như thế đấy!” Chỉ một bài toán tự rêu rao, từ quảng bá cho doanh nghiệp là đã không đề xuất rồi; cho nên đầy đủ người cần được chú ý tới điểm này!

Nếu khách hàng quả thật không có tâm dâm dục, thì quý khách sẽ:

Mắt nhìn hình sắc đẹp, trong chẳng bao gồm,

Tai vẳng cthị trấn đời, trung khu chẳng hay!

(Nhãn quán hình nhan sắc, nội vô hữu

Nhĩ thính trằn sự, trung khu bất tri.)

Khi góc nhìn biết bao hình nhan sắc nhưng trong tâm địa chẳng thấy tất cả gì hiện hữu cùng tai nghe đa số âm thanh khô êm vơi nhưng mà vai trung phong trí lại ko hay là không biết gì cả, tức là đã chiếm lĩnh chút “hỏa hầu.” Tâm cần ko xê dịch, ko một ý nghĩ nào dấy khởi, dục-niệm bắt buộc hoàn toàn không hề nữa, thì mới là quả thật. Nếu có những thời gian quý khách vẫn còn đấy mơ màng cho phái phụ nữ, thì vẫn chưa được.

Có một người nọ sau khoản thời gian knhị ngộ rồi thì tới báo mang đến Sư-phú của bản thân mình biết và thỉnh ngài knhì thị ấn chứng. Vị Sư-prúc hỏi: “Ông knhị ngộ vật gì thế?” Anh ta thưa: “Ồ! Trước kia nhỏ trọn vẹn thiếu hiểu biết nhiều, dẫu vậy nay thì bé biết được rằng sư-cô là bầy bà!” Thì ra hiện giờ anh ta new hiểu được sư-cô, có nghĩa là Tỳ-khưu-ni, là đàn bà! Vị Sư-phú bèn dùng Phật-nhãn để quán xét: “Ờ! Người này quả thật đã knhị ngộ rồi,” và ngay tức khắc ấn bệnh cho anh ta: “Ông được rồi đó!”

Hẳn quý vị vẫn nghĩ: “Ai nhưng mà lừng chừng điều đó?” Thế nhưng mà, người chưa khai ngộ thì sẽ không nói được câu ấy. Nhờ được knhì ngộ rồi, do đó người đồ đệ này new thốt ra một câu như thế! Vả lại, anh ta quan trọng nào dối gạt người không giống được, vị Sư-phụ của anh ấy ta bao gồm Phật-nhãn, ngài vẫn cần sử dụng Phật-nhãn tiệm gần kề và hiểu rằng môn đồ của mình vẫn đắc Đạo, đang chứng được Sơ-trái A-la-hán, phải ngài new ấn hội chứng mang đến, nói rằng: “Đúng vậy!”

Kinc Văn:

Hán Việt: “Nhữ dĩ dâm thân, cầu Phật diệu quả, bí đắc diệu ngộ, giai thị dâm căn, căn uống bạn dạng thành dâm, giao vận Tam-đồ, tất bất năng xuất. Như Lai Niết-bàn, hà lộ tu chứng?”

Việt: “Ông rước dâm-thân nhưng cầu diệu-quả của Phật, mang lại dẫu bao gồm đắc diệu-ngộ thì cũng đầy đủ là dâm-căn uống. Cnạp năng lượng bổn định đã thành dâm, vớ đề nghị giao vận vào Tam-vật dụng, không bay ra được. Thế thì Niết-bàn của Như-Lai vày mặt đường nào mà tu chứng?”

Giảng nghĩa:

Đức Phật dạy ngài A-Nan: “Ông có phù hợp cô phụ nữ của Ma-Đăng-Già ấy, như vậy Tức là không hầu hết trung ương dâm dục mà ngay đến mẫu thân dâm dục của ông phần đa vẫn tồn tại trường tồn. Ông đem dâm-thân nhưng cầu diệu quả của Phật, cho dẫu bao gồm đắc diệu-ngộ thì cũng phần đông là dâm-căn. Nếu ông dùng chiếc thân dâm dục nhằm cầu ước ao hội chứng đắc trái vị nhiệm mầu của Phật, mặc dầu ông tất cả đạt được đạo lý vi diệu đi chăng nữa, thì cũng còn vướng mắc dòng căn nguyên dâm dục mà lại ông chưa chặt bỏ được. Căn uống bổn sẽ thành dâm, vớ buộc phải giao vận vào Tam-đồ, ko bay ra được. Với cái cội là dâm dục, thì tương lai ông nhất định có khả năng sẽ bị đọa vào Tam-trang bị. (“Tam-đồ” giỏi “Tam ác đạo,” tức là tía tuyến đường xấu ác--địa ngục, ngạ quỷ với súc sinh.) Như nắm, ông dứt khoát thiết yếu nào thoát khỏi ba đường ác ấy được, nhưng chắc chắn là sẽ bị chuyển thân sinh làm súc sinh, ngạ quỷ, hoặc đọa địa ngục. Thế thì Niết-bàn của Như-Lai bởi vì con đường làm sao mà lại tu chứng? Vậy ông địa thế căn cứ vào cái gì, nương theo con đường làm sao nhằm có thể chứng được trái vị Niết-bàn của Phật?”

Kinch Văn:

Hán Việt: “Tất sử dâm cơ thân trung ương câu đoạn, đoạn tánh diệc vô, ư Phật Bồ-đề tư khả hy cam kết.”

Việt: “Phải tạo cho dâm-cơ của thân cùng tâm hầu như hoàn thành, cùng tánh ‘dứt’ ấy cũng không hề, thì mới có thể hy vọng đạt được trái Bồ-đề của Phật.”

Giảng nghĩa:

“Phải tạo nên dâm-cơ của thân và vai trung phong hầu hết xong. Ông nhất định nên hoàn thành vứt dâm-cơ của thân và dâm-cơ của tâm.” “Dâm cơ” có nghĩa là một niệm dâm dục nhỏ dại duy nhất, vi tế tuyệt nhất. “Dâm cơ” cũng Tức là vô minh; cho nên vì vậy, cần phải dứt trừ vô minh.

“Và tánh ‘dứt’ ấy cũng không hề, trong cả loại biết về tánh ‘dứt’ ấy ông cũng buộc phải ko được có nữa, như thế thì mới có thể mong mỏi có được trái Bồ-đề của Phật, new rất có thể nuôi hy vọng trên tuyến phố giác ngộ của Phật vậy.”

Kinh Văn:

Hán Việt: “Nhỏng vấp ngã test thuyết, danh vi Phật thuyết; bất nhỏng demo thuyết, tức Ba-Tuần thuyết.”

Việt: “Nlỗi lời Ta nói đây mới Hotline là lời Phật nói; giả dụ chẳng nói như thế, Có nghĩa là lời của Ma Ba-Tuần.”

Giảng nghĩa:

“Nlỗi lời Ta nói phía trên bắt đầu Gọi là lời Phật nói; trường hợp chẳng nói như vậy, Tức là lời của Ma Ba-Tuần. Những lời như Ta giảng đây new thực sự là Pháp vị Phật tâm sự. Nếu lời nói ko phù hợp cùng với đạo lý của Ta thì đó là lời của Ma-vương vậy.” “Ba-Tuần” là giờ đồng hồ Phạn, Có nghĩa là “ác giả,” kẻ ác. Ma Ba-Tuần Tức là Ma-vương vãi, vua của loài ma.

Người cho nghe Kinh cố định là hầu hết sáng sủa mắt. Người mù thì thiết yếu đến nghe Kinch, cả người điếc cùng bạn câm cũng phần nhiều tất yêu đến để nghe Kinc được. Những kẻ mang lại đây nghe Kinc thì rất nhiều càng nghe càng xuất sắc, chứ không hẳn càng nghe càng dở hơi mê mệt. Do kia, bây giờ các tín đồ đề nghị msinh hoạt con mắt trí huệ chân chánh của chính mình ra cùng hướng nhĩ-cnạp năng lượng chân chánh của chính bản thân mình vào trong nhằm lắng nghe trường đoản cú tánh, chứ đừng băng xăng kiếm tìm tìm sinh hoạt bên phía ngoài nữa. Đó là toàn bộ gần như gì tôi ước ao nói với quý khách trong thời gian ngày hôm nay!